Đừng bao giờ đánh mất niềm tin sẽ luôn có một người yêu ta hơn tất cả
Nếu ai đó yêu thương ta không hết lòng
Thì đó không phải là người cuộc đời chọn cho ta
Một tình yêu không đầy đủ cũng giống như một bào thai tật nguyền
Hãy can đảm từ bỏ đứa trẻ ngay khi chưa quá muộn màng
Dù có khóc đến rỏ máu và từ chối thức dậy những ngày mai
Vẫn không người mẹ nào có quyền tạo ra một cuộc đời bất hạnh
Xin hãy đau trọn vẹn mất mát này
Cho những yên ổn về sau
Khi ta cố tránh không muộn phiền
Khi ta cười và điềm nhiên gạt qua mọi tuyệt vọng
Chỉ riêng lòng ta hiểu
Ta đã đánh mất bao điều
Mỗi con người sống đều có những thứ phải bỏ lại sau lưng, ta đã bỏ lại gì?
Rót một cốc nước trong đêm uống đầy lòng ta
Thay một cái áo mới cho thơm đời ta
Nhưng làm gì để dọn rửa tim ta
Làm gì để tẩy xóa hết nỗi buồn của người mẹ vừa trả tiền để người ta cắt xé con mình
Đêm sao ta ngon giấc, ngày sao ta an
Hãy để mẹ nói xin lỗi con một lần
Khi mẹ không thể chôn cất và đặt lên mộ con những bông hoa mỗi mùa sang
Bởi làm sao mẹ có thể chôn chính cuộc đời mình
Vinh Thong Nguyen [viết một sáng tháng Tư]
… Đau lòng quá
… :(
Hạt ruồi ngay mắt trái kìa, hôm qua thức muộn hì
…xin hãy đau trọn vẹn mất mát này, cho những yên ổn về sau. (giật mình khi đọc câu này của pine!)
[P đã sửa như a yêu cầu ^^]
không có sự tàn nhẫn nào bằng tàn nhẫn với bản thân mình, nhưng không làm thế thì mọi thứ cứ mãi âm ỉ, không lúc nào yên ổn đc. e ko biết với a thì sao, nhưng e thì là thế, chỉ khi mọi thứ thật sự kết thúc e mới yên lòng, e không có khái niệm quên thứ gì đó đi để sống tiếp, e không đành lòng.
ừ! có lẽ nên như thế