Trời mưa, thèm ôm ấp.
Tiếng mưa lốp bốp trên mái nhà hàng xóm, nằm trong phòng đưa tay sờ lên ngực mình mà nghe lòng tha thiết.
Nhắm mắt lại nhưng có cái gì cứ nuối tiếc, có cái gì không đành lòng.
Cuộc đời này, là mấy giấc mơ.
Cứ sống thật thà rồi yêu thương sẽ đến.
Tranh cãi mãi lẽ đúng sai để làm gì, hơn thua để làm gì rồi ai nấy cũng về cát bụi.
Thật thà cho lòng thanh thản và thật thà cho thương yêu dễ dàng một chút.
Mỗi người có một lần sao không sống hết cho bản thân cứ ưng sống giùm những cuộc đời khác.
Dạy đời thiên hạ trở thành một thú vui.
Những niềm vui thiếu tính người, vô nghĩa và trừu tượng.
Giống như quyền năng đám đông, như sống – chết, như một cú ngã sóng xoài trong giấc mơ. Thật đó mà ảo đó.
Tôi sẽ đấm vào mặt bạn bất kể bạn là nam hay nữ khi bạn nói điều xuyên tạc cuộc đời tôi. Và tôi sẽ quỳ xuống để khóc. Giọt nước mắt thứ nhất cho một con người nữa (là bạn) vừa chạy theo thứ niềm vui mất nhân tính. Giọt nước mắt thứ hai cho tôi, bất lực và thất bại.
Cuộc đời này, là mấy giấc mơ.
Vinh Thong Nguyen