Viết gì bây giờ giữa lòng hoang sơ
Viết gì đây giữa ngây thơ khờ dại.
Tôi đi trong cuộc đời bằng bao nhiêu lần những giấc mơ tan vỡ
Khi lòng cất lên câu hát
Ngày trôi mãi thả những nỗi buồn vào thinh không.
Tuổi trẻ đi qua mấy lần bĩ cực?
Không chiến tranh
Không kinh tế mới
Và không những thiếu thốn trăm bề.
Nhưng đầy những ngày chân không chạm đất, mắt không nhìn thấy ngày mai
Đầy những đêm thức chờ trời sáng, khói thuốc lấp liếm tâm hồn.
Tuổi trẻ không có mùi thuốc súng, không có cách biệt tan thương
Xong có những con đường dẫn mãi về nơi bắt đầu
Có những ly cách nghìn trùng
Giữa những con người vẫn hằng ngày ăn cùng một bữa cơm, sống cùng một mái nhà
Có những sang chấn âm thầm mà nuốt trọn thanh xuân.
Cuộc chiến không đạn bom và tiếng nổ
Những trận đánh là những đêm dài
Thương vong chẳng bao nhiêu
Bởi mấy ai đủ can đảm rời bỏ cuộc đời mà chính họ đang cật lực sống dù không biết sống vì điều gì
À thì ra sống vì chia ly
Sự chia ly giữa bữa cơm ăn cùng, dưới mái nhà sống cùng.
Vinh Thong Nguyen
Tuổi trẻ không chiến tranh nhưng vẫn đầy máu và nước mắt…
nước mắt thì đúng thật còn máu thi thoảng thôi :D